Park SeojunHửm? Ý mày là sao?
Park Seojun hơi ngạc nhiên.
Park SeojunChẳng lẽ mày cứ nhịn như vậy à?
Park JiminĐương nhiên là không rồi, kẻ cười đến cuối cùng, mới là kẻ chiến thắng
Park Jimin nhếch miệng cười nhạt, rõ ràng hắn không hề sợ một chút nào.
Park JiminTao còn muốn xem thử một Jung Hoseok có thể vì Min Yoongi làm được đến đâu
Park SeojunMày đừng có mà đem chuyện công và chuyện tư ảnh hưởng đến nhau
Park Seojun khẩn trương nhắc nhở.
Park JiminXì, mày nghĩ đi đâu vậy?
Park Jimin cười nhẹ, nói tiếp, một lời hai ý.
Park JiminĐồ của tao, người khác không thể cướp
Bàn việc với Park Seojun xong, hắn nhanh chóng quay trở lại bệnh viện, sau khi đỗ xe liền ghé qua tiệm cháo kế bên mua một phần cháo thịt bằm rau củ nóng hổi.
Lúc đến phòng bệnh, nhìn thấy cậu đang muốn xuống giường, hắn đặt hộp thức ăn lên bàn rồi nhanh chân chạy đến đỡ người, không quên hỏi han.
Park JiminSao lại xuống giường rồi, em muốn đi đâu à?
Min Yoongi lạnh nhạt trả lời, đẩy tay hắn ra rồi tự mình xỏ dép lê.
Có lẽ vì nằm trên giường quá lâu, cậu vừa mới đứng dậy đã chóng mắt, đầu óc bắt đầu choáng váng suýt chút nữa đã ngã xuống đất, cũng may hắn nhanh tay đỡ cậu lại. Hắn ở đằng sau tự nhiên ôm eo cậu, đau lòng nói.
Park JiminĐừng có cố sức quá, em vẫn còn anh để dựa vào mà
Min YoongiNói nhảm, chỉ là vừa rồi tôi hơi chóng mặt xíu thôi, không cần anh quan tâm
Min Yoongi mím môi, quật cường nói.
Min YoongiCòn nữa, phiền anh buông tôi ra
Park JiminNào, nào, đừng dỗi nữa mà
Park JiminEm mắc vệ sinh lắm rồi đúng không, mình đi thôi
Park Jimin bỏ ngoài tai lời cậu nói, trực tiếp bế người vào nhà vệ sinh. Hắn đặt cậu xuống bồn cầu, không quên cẩn thận cởi quần ra cho cậu, sau đó mới ngẩng mặt lên nói.
Park JiminBây giờ em đi được rồi
Min YoongiAnh đi ra trước đi
Min Yoongi đỏ mặt đuổi người.
Park JiminKhông được, anh mà ra lỡ em có chuyện gì xử lý không kịp thì thì sao, tốt nhất anh sẽ đứng đây chờ em
Park Jimin nói chuyện tỉnh bơ, nở một nụ cười xấu xa.
Park JiminYên tâm đi cục cưng, anh hứa sẽ không nhìn trộm đâu mà
Min YoongiCon mẹ nó, bố thằng điên này, anh có thấy ai lại đi nhìn người ta đi vệ sinh không hả?
Min Yoongi đỏ mắt hét lên, gương mặt đầy sự phẫn nộ.
Park Jimin cười khúc khích.
Park JiminHay là em muốn anh giúp em đi nhanh hơn? Anh cũng không ngại
Nói xong, ánh mắt hắn lia từ trên xuống dưới người Min Yoongi, một bộ dạng muốn tiến đến giúp cậu xi tiểu nhanh hơn.
Min YoongiMá!! Anh cút đi cho tôi!
Min Yoongi tức giận gào lên.
Park JiminRồi, rồi, cục cưng đừng giận
Park JiminAnh chỉ đùa chút thôi. Bây giờ anh đi, được chưa?
Park Jimin giả bộ giận dỗi rút tay về, đang đi đột nhiên quay đầu lại hỏi một lần nữa.
Park JiminThật sự là không được hả?
Min YoongiCút!! Anh thử quay lại lần nữa xem, tôi sẽ giết anh!
Min Yoongi suýt chút nữa đã cầm vòi xịt đứng lên đánh người.
Park Jimin ngoài mặt nghe lời, nhưng trong lòng đã nghĩ thầm cậu quả nhiên là một bé mèo dễ xù lông.
Sau khi Min Yoongi xác định hắn không hề xem trộm, lúc này mới chậm rãi thả lỏng người, nhưng không biết có phải vì cảm giác có người bên ngoài đang nhìn trộm không, cậu không thể đi được, thực sự rất bực mình.
Park Jimin đứng ở ngoài áp sát lỗ tai ngay cửa, hắn đã chờ rất lâu nhưng vẫn không nghe được động tĩnh gì ở bên trong. Hắn len lén đẩy cửa vào một chút, đưa mắt nhìn, liền thấy cậu đang khó chịu cúi đầu.
Park Jimin miệng khô lưỡi khô khẽ nuốt nước bọt, không chịu nổi đành đập cửa nhanh chóng tiến vào bên trong, làm cậu hoảng sợ muốn nhảy dựng.
Min YoongiTên điên này, anh làm cái khỉ gì thế, tôi đã bảo không được vào đây rồi cơ mà
Park JiminEm… Không đi được hả?
Park Jimin sờ dái tai non mềm của cậu, mặt hắn đỏ bừng đưa ra lời đề nghị vô lý.
Park JiminHay để anh giúp em nhé?
Đây không phải câu hỏi, rõ ràng hắn không đợi ý kiến của cậu đã xốc cậu đứng lên, thuận tay đút vào động nhỏ khô khốc.
Min YoongiĐồ biến thái, đồ khốn nạn, buông… buông tôi ra…
Park Jimin rõ ràng nghe không vào những lời chửi mắng của cậu, ngón tay dài thô ráp miết hai cánh hoa quen thuộc rồi tìm đến chốn nhỏ đang dần rỉ nước, mị thịt đột nhiên ngọ nguậy khi có vật lạ xông vào.
Min Yoongi cảm thấy cậu nhỏ của mình đang có gì đó chặn lại, chính là hắn đang đưa tay chơi đùa cậu nhỏ cương cứng của cậu, còn lỗ nhỏ ươn ướt đã chứa được một ngón tay, một ngón tay khác không chịu nổi đành men theo lối mòn chen vào.
Hai ngón tay không chút trở ngại mạnh mẽ chơi đùa trong lỗ nhỏ nóng rực, Park Jimin khẽ co ngón tay, móng tay được cắt gọn sạch sẽ đảo qua đảo lại nơi mẫn cảm yếu ớt, thành công kích thích cậu nhỏ cương cứng.